Edit: Con Kien Cang (15/09/24)
"Khụ khụ... khụ..."
Trong phòng truyền ra tiếng ho khan kịch liệt.
Giang thị nghe thấy tiếng động trong phòng, nhấc chân vọt vào.
Trái tim bịch bịch mà nhảy loạn.
Sợ đó chỉ là ảo giác! [Đọc truyện chính edit trên Wattpad.com/ Monkeyd.net]
Đẩy cửa ra, ánh nến trong phòng chiếu sáng khoảng sân tối tăm.
Người trong sân, tinh tường trông thấy Bạch Vi đứng ở giữa phòng, suy yếu vịn vào cái bàn gỗ vuông, khom lưng ho khan, dưới chân là bát sứ vỡ, nước đổ đầy sàn nhà.
“Con a! Con của ta a! Nữ nhi ngoan của nương! Con đi rồi, để nương sống thế nào a?!”
Giang thị khóc bổ nhào qua, ôm thật chặt Bạch Vi khóc rống, dùng nắm đ.ấ.m đánh vào lưng của Bạch Vi.
Bạch Vi không hề cảm thấy đau chút nào, nắm đ.ấ.m của Giang thị đánh vào trên lưng không có chút khí lực nào.
Nàng đang mặc trên người loại vải thô áo mỏng, mà nước mắt nóng bỏng của Giang thị rơi xuống da thịt Bạch Vi, làn da của Bạch Vi như bị đốt cháy, tim nàng cũng đi theo run rẩy.
Không quen cùng người khác thân cận, sự quan tâm mạnh mẽ của Giang thị, để cho nàng không có cách nào đem người đẩy ra.
Một đời trước, nàng xuất thân từ thế gia hào môn, phụ mẫu liên hôn, cũng không có tình cảm vợ chồng, cả hai đều bận rộn với sự nghiệp và thường xuyên vắng nhà, đem nàng ném cho bảo mẫu.
Lão gia tử yêu thương nàng, đưa nàng đến sống trong một ngôi nhà cổ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuong-tu-kheo-tay-nghiem-lang/36724/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.