Chuyển ngữ: Mẹ Cherry
Thanh Hạm trợn trừng hai mắt nhìn bóng đen kia nói: “Đồ này lấy ở đâu ra thì liên quan cái rắm gì đến ngươi? Mau trả lại cho ta, nếu không, ta sẽ cho ngươi hối hận cả đời. Hơn nữa, muốn hỏi ta là ai, thì hãy nói cho ta biết ngươi là ai trước đi?” Suốt năm năm nay, chiếc giày này vẫn luôn ở bên nàng, trở thành vật quý giá nhất của nàng.
Bóng đen kia cũng không giận dữ, chỉ liếc mắt nhìn Thanh Hạm nói: “Hối hận cả đời à? Ta e là ngươi mạnh miệng vậy thôi. Trên đời này, không có chuyện gì có thể khiến ta hối hận. Ta chỉ thấy rất lạ, đây là một chiếc giày nam bình thường, ngươi cuống quít lên thế làm gì chứ?” Trong bóng đêm, hai tròng mắt đen láy của hắn như loé sáng, vô cùng có thần thái.
Thanh Hạm nắm chặt bội kiếm trong tay, hai mắt như muốn phun lửa, lạnh lùng nói: “Ta cuống hay không, không liên quan đến ngươi. Nhưng nếu ngươi không trả giày lại cho ta, ta cam đoan đêm nay ngươi sẽ không thể thoát khỏi khu rừng này.” Nàng không hề mạnh miệng, mà là thực sự nổi giận, sát khí cũng bắt đầu nổi lên. Bây giờ, nàng đã không còn là cô bé lòng mềm nhũn như kẹo đường của mấy năm trước nữa, giết người, đối với nàng mà nói, là chuyện không hề khó khăn gì. Huống chi, người kia còn cầm đồ vật quý giá nhất của nàng trong năm năm qua.
Bóng đen kia khẽ cười: “Đây là lời nói khoác lác lớn nhất mà ta từng nghe! Ta muốn đi đâu,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuong-tu-nang-dung-qua-kieu-ngao/472802/quyen-3-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.