Chuyển ngữ: Mẹ CherryĐêm xuống, trong tẩm cung hoàng đế của hoàng cung Phượng Tiềm, Tần Phong Dương tay cầm tấu chương, tay cầm bút đỏ, thỉnh thoảng nhẹ ôm ngực, cúi đầu ho khan, bên cạnh có một tấm khăn lụa trắng như tuyết, trên tấm khăn đã lấm chấm rất nhiều vết đỏ tươi, nhìn đã thấy ghê người.Đèn cung đình rạng ngời như hoa, những tia sáng lờ mờ, ấm áp ngập tràn trong tẩm cung, len qua những khe hở của chao đèn, như có thêm sinh mệnh, khiến cho cung điện vốn lạnh lùng, cao ngạo bỗng thêm một chút dịu dàng. Đột nhiên, ngọn đèn trên bàn của hắn chợt lay động, Tần Phong Dương ngẩng đầu, thấy hai người đứng trước mặt hắn.Nhìn thấy một người trong đó, mặt Tần Phong Dương lộ ra vẻ vui mừng, sự vui mừng tự tận đáy lòng hắn, người hắn như có thêm sinh khí, trong đôi mắt vốn ảm đạm cũng tràn ngập vui mừng. Nhưng khi hắn nhìn thấy người đứng bên cạnh, thì mắt hắn thể hiện rõ sự kinh hãi và khó tin. Ngày đó, chính mắt hắn đã nhìn thấy người kia rơi xuống vách đá…Hai người tới đúng là Lăng Nhược Tâm và Thanh Hạm.Khi Thanh Hạm nhìn thấy hắn, nàng cũng nao lòng, lần trước, khi nhìn thấy hắn ở hành cung núi Bất Chu, vì hắn quay lưng về phía nàng, nên nàng không nhìn rõ mặt hắn, giờ hai người đối mặt, nàng không khỏi giật mình.Sắc mặt Tần Phong Dương vừa vàng vọt như ánh nến, lại vừa tái nhợt, xương gò má nhô cao, hốc mắt sâu xuống, mái tóc đen đã điểm những sợi bạc, môi hơi khô nứt, chỉ thấy màu tái nhợt,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuong-tu-nang-dung-qua-kieu-ngao/472825/quyen-3-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.