Anh ta bỗng chốc nhận ra, người chơi hệ tiền vẫn không thu hoạch được gì trên thị trường tình cảm, những người mà bạn không ưa thì để ý đến tiền của bạn, còn người mà bạn khó khăn lắm mới để ý thì cuối cùng lại không thèm tiền của bạn.
Lúc ăn cơm với Hàn Tô, Cao Bằng không khỏi có chút hả hê của người chiến thắng.
Lời nói, cử chỉ, đều toát ra vẻ kiêu ngạo. Anh ta ngồi vắt vẻo, miệng cười toe toét, miếng thịt kho tàu vừa nhai còn chưa nuốt xuống, miệng há ra, ngậm vào. Hàn Tô có thể nhìn thấy miếng thịt màu đỏ không rõ hình thù đang lăn lộn trong miệng anh ta, hòa quyện với lưỡi và răng, giống như một chiếc máy giặt lồng ngang đang giặt quần áo màu đỏ. Vậy mà anh ta còn muốn nói chuyện, phát ra những âm thanh ồm ồm: “Anh thấy những chàng trai đẹp trai thường kém cỏi, trai đẹp mặt trắng mà. Đầu óc không tập trung vào chuyện chính.”
Hàn Tô im lặng cúi đầu, không nhìn anh ta. Vốn dĩ, cô đã không có tâm trạng ăn uống, nghe anh ta nói vậy cô càng buông đũa, chỉ uống nước.
Cao Bằng nhận ra sự bất thường của Hàn Tô, ngạc nhiên hỏi: “Không hợp khẩu vị sao? Món ăn ở đây khá ngon mà.” Nhìn thấy Hàn Tô không phản ứng, anh ta lại bổ sung thêm một câu: “Cũng khá đắt đấy.”
Kết quả, Hàn Tô lại nói: “Không sao, để em mời.”
Cao Bằng vội vàng kêu lên: “Sao có thể để em mời chứ! Chỉ có đi ăn với trai nghèo mới để con gái trả tiền!”
Hàn Tô cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/o-day-khong-co-trai-ngoan-gai-hien-lieu-thuy-ho/855027/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.