Chung Cẩn đành phải thỏa hiệp, “Đừng gọi người, chỉ mình chúng ta đi thôi, tôi thật sự có chút việc, không có tâm trạng tụ tập. Chờ xong việc bận rồi, lần sau về sẽ hẹn mọi người.”
“Được, nghe đội trưởng Chung.” Vu Phi Dương vác đứa bé lên vai, tiếp tục dụ dỗ, “Lát nữa cậu nhất định phải ăn thịt dê xiên và mỡ bò xiên nhỏ, hai món đó là phải gọi.”
Chung Cẩn một tay cầm chiếc mũ nhỏ, một tay xách theo chiếc cặp sách hình con heo hồng nhạt đi theo sau, anh nhìn phần gà rán ăn dở trên bàn trà, có chút ngoài ý muốn, cô bé này là heo sao? Sao lại ăn được như vậy?
Chung Cẩn về khách sạn thay một chiếc áo sơ mi, sau đó xuống lầu, cùng Vu Phi Dương đến quán nướng mà anh ta nói. Trời vừa nhá nhem tối, những chiếc bàn vuông nhỏ trước cửa tiệm đã kín người, quán nướng bày ngay bên đường dưới tán cây, từ xa đã thấy khói lửa mịt mù.
Vu Phi Dương sắp xếp cho Chung Cẩn, “Cậu ra trước chiếm chỗ đi.” Rồi ôm Tiểu Đồng đến trước tủ lạnh chọn xiên.
Chung Vân Đồng ăn mì trộn tương không ngon, ăn nướng BBQ cũng rất lạ lẫm, tay cầm xiên thịt dê, không biết nên ăn thế nào.
Vu Phi Dương bảo bé cắn thịt dê, một tay giữ xiên tre, tay kia ấn nhẹ vào mặt bé đẩy xuống, thịt dê liền trượt xuống.
Tiểu Đồng há to miệng nhai thịt, giơ ngón tay cái lên, “Ngon chết đi được.”
Ăn xong miếng thịt trong miệng, bé lại cho một chiếc xúc xích nhỏ vào miệng, thúc giục Vu Phi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/o-don-cong-an-an-dua-duoc-cung-chieu-het-muc/2713642/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.