"Ba của em!" Tiểu Đồng đột nhiên hô to một tiếng, đôi mắt to chớp chớp phát ra ánh sáng, long lanh nhìn về phía cổng sắt.
Hướng Tử Mặc rướn cổ ra ngoài xem, chẳng thấy gì: "Không có mà."
Tiểu Đồng nhảy xuống khỏi xích đu, đôi chân ngắn ngủn lon ton chạy đến bên cổng sắt, cùng lúc đó, bóng dáng cao lớn của Chung Cẩn cũng xuất hiện trong tầm mắt các bạn nhỏ.
Hướng Tử Mặc há hốc miệng, kinh ngạc thốt lên: "Wow, sao em cảm nhận được hay vậy?"
"Ba ơi!" Tiểu Đồng lay cánh cổng sắt kêu loảng xoảng.
Chung Cẩn đón hai đứa trẻ, giải thích với Hướng Tử Mặc rằng mẹ cậu bé vẫn đang tăng ca, sẽ đưa cậu bé về sở tìm mẹ trước. Sau đó anh ôm Tiểu Đồng trong lòng, tay nắm tay Hướng Tử Mặc, đứng ở cửa nói chuyện với cô Trang.
Nghe cô Trang nói Tiểu Đồng hôm nay nhìn chung rất ngoan, nhưng lúc ăn cơm hơi kén ăn, còn bỏ đồ ăn của mình vào bát của bạn khác. Chung Cẩn ôm Tiểu Đồng đi về phía bãi đỗ xe, vừa đi vừa phê bình hành vi không đúng của cô bé hôm nay.
"Không muốn ăn thì có thể nói với cô giáo trước, sao lại bỏ đồ ăn vào bát của bạn được?" Chung Cẩn vừa dạy dỗ con gái vừa nói, nhưng giọng điệu không tính là nghiêm khắc.
Tiểu Đồng khoanh tay nhỏ rụt vào lòng bố, cố gắng giải thích: "Tại... tại vì, Miêu Nguyệt Nguyệt muốn nhanh mọc ra một cái chân mà."
Cái gì lung tung rối loạn vậy?
Chung Cẩn không hiểu, đặt Tiểu Đồng vào ghế trẻ em: "Con không được ngắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/o-don-cong-an-an-dua-duoc-cung-chieu-het-muc/2713648/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.