Cơn giận của Rennes bốc lên ngùn ngụt, bồi hồi nơi biên giới giữa lý trí và mất trí.
Mắt uyên ương lớn của tao!! Tao còn chưa chơi trói tay bịt mắt với em ấy mà lũ tạp nham chúng mày dám giành trước?!
Nhận ra cảm xúc bùng nổ kịch liệt và sự giãy giụa của hắn, hai gã đàn ông trong trang phục lính đánh thuê lập tức ghì vai, ấn hắn xuống ghế, ồm ồm quát lên. “Yên coi! Bồ mày hay sao mà sồn sồn lên hả?”
Bầu không khí bỗng trở nên xấu hổ.
Đôi mắt Lâm Kính Dã dưới lớp vải trắng rất muốn trợn lên.
Ngại quá, đúng là đang cặp bồ nhau, xây cả chùm tổ luôn rồi.
Tuy mặt mũi đằng đằng sát khí là vậy nhưng Rennes vẫn để bị ấn xuống.
Mùi chocolate ngọt lịm xâm chiếm không khí với xu hướng ngày càng trầm trọng hơn. Nhờ có vòng ức chế trên tay Rennes, cộng thêm việc những người ở đây căn bản đều là Beta hoặc đã cắt tuyến thể, nên không ai nhận ra pheromone của hắn đang chứa dày đặc sát khí chứ không phải tình ý.
Nhưng Lâm Kính Dã nhận ra.
Thân là Beta, pheromone của Rennes là pheromone duy nhất anh có thể cảm nhận và thấu hiểu một chút. Cảm xúc của hắn đang dao động quá mãnh liệt, không khác gì một cơn giông tố mang theo sấm chớp rít gào, ầm ầm quét qua những kẻ khác, chỉ khi lướt đến bên anh mới thong thả uốn lượn, tựa như cảng tránh gió duy nhất giữa muôn trùng sóng cả. Gương mặt anh vốn đong đầy vẻ nghiêm trọng, nhưng nhờ được mùi hương ngọt ngào ấy vây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/o-gia-a-sao-lai-co-the-tim-a/1965396/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.