Xe ngựa tiến vào Tô phủ từ cửa bên, vừa lúc gặp được đoàn người của nhị thúc uống rượu say tới bảy tám phần quay trở về. Tô Đàn Nhi được hỏi mấy câu về chuyện tối nay, đại loại là hội thơ có thật vui không,.. Tô Đàn Nhi vẫn thong thả ứng đáp.
Đến lúc này đã có rất nhiều bài từ được truyền lan trong thành, Thủy Điệu Ca Đầu tất nhiên là tác phẩm xuất sắc, nhưng muốn tạo thành chấn động hoặc đạt được mỹ danh quán tuyệt đêm nay tạm thời là không thể. Mấy câu giáo huấn của Khang Hiền bên hội thơ Chỉ Thủy vẫn còn chưa lan truyền, trong con mắt của bình dân, những bài từ tuyệt tác nhìn chung là chênh lệch không đáng kể. Mọi người đều đánh giá bài từ này tuy hay, nhưng so với đám Tào Quan cùng Lý Tần thì cũng chỉ suýt xoát. Có lẽ bởi những người này thấy vị tài tử kia không danh tiếng nên bọn họ mới đánh giá thấp bài Thủy điệu ca đầu, chỉ những người có tài học chân chính mới nhận ra độ sâu sắc của bài từ này đã tới mức phản phác quy chân, cảm nhận được chênh lệch.
Đêm nay Tô Trọng Kham chỉ cùng người bàn chuyện làm ăn, chơi gái, uống rượu,... thơ phú lão vốn không mấy quan tâm, những chuyện liên quan tới Ninh Lập Hằng tất nhiên chưa truyền đến tai lão. Thúc cháu hai người đứng nói chuyện vài câu rồi tách ra, bốn người chủ tớ Tô Đàn Nhi một đường trở lại tiểu viện. Ngoại trừ đèn lồng lớn còn sáng trước cửa viện, trong sân đã hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/o-re-chue-te/310185/quyen-1-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.