Trời đã vào gần cuối thu, những đám lá thu Hàng Châu rụng xuống, chất thành từng đống trên đường, gió cũng đã trở nên mát mẻ.
Tầm này năm ngoái, là những ngày tháng tươi đẹp nhất của vùng đất Giang Nam, các tiểu thương Hàng Châu tụ tập, náo nhiệt mà phồn hoa, mọi người gọi nhau ríu rít, rủ nhau đi chơi, văn nhân thơ hội trong thành đông đúc, giống như trong trà lâu tửu quán ngập đầy mùi mực, thanh lâu Sở quán oanh ca yến hót, cả đêm không ngừng nghỉ.
- Bây giờ đành phải chín bỏ làm mười vậy!
Đặt tảng đá thớt để rèn luyện thân thể trong tay xuống, Trần Phàm vỗ vỗ tay, thở ra một hơi. Bây giờ vẫn là buổi sáng, nam tử để trần phần trên, coi như là đã hoàn thành việc tập luyện cơ bản, khoác thêm áo. Ánh mặt trời chiếu xuống, lá cây xào xạc trong gió.
Là đệ tử của Phương Thất Phật dưới một người trên vạn người trong quân Phương Lạp, tuy rằng sớm đã nắm giữ việc trị an toàn bộ thành Hàng Châu, nhưng lúc này viện tử của người nam nhân tên Trần Phàm này đang ở lại không hề xa hoa. Một bên tường viện thậm chí còn có lỗ thủng, một phần nhỏ đã được sửa chữa, nhưng bùn đất chảy đầy góc tường, xem ra cũng đã lâu lắm không tu sửa lại.
Những người quen biết đa số đều biết cuộc sống đơn giản của Trần Phàm, những người thân thiết hơn biết điều này nên gọi là thô ráp. Y không hề để bụng những chuyện trong cuộc sống, hứng thú lớn nhất là tranh luận với người khác, bới móc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/o-re-chue-te/310879/quyen-3-chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.