Ông cụ được dẫn vào căn phòng nhỏ, rất nhỏ so với nhà của ông nhưng lại vô cùng ấm áp mùi vị gia đình
-Cháu chào ông, ông ngồi đi ạ. Nhà hơi nhỏ ông thông cảm nhé
Ông nhìn đứa trẻ dáng người bé nhỏ đang tất bật lo toan trong gian bếp nhỏ khẽ mỉm cười
Tuy nhỏ tuổi nhưng đôi mắt của nó rất có thần giống như đã trải qua rất nhiều những sóng gió đau buồn
Một đôi mắt ngoan cường nhưng lại rất ôn nhu...
Đứa trẻ biết suy nghĩ trước sau này sẽ rất hợp với cháu trai ông... có nó thằng bé sẽ như hổ thêm cánh bay vút lên trời xanh
-Cháu tên gì???
-Dạ Băng Hi ạ
-Tên rất đẹp... rất hay
Nó mỉm cười cám ơn ông cụ
Lão Vương làm nó liên tưởng đến ông nó ngày xưa rất ôn hòa hiền hậu
Rầm...
Vật thể lạ bay từ ban công vào vớ tốc độ ánh sáng rồi an tọa giữa sàn
-Cái gì vậy??? Gấu ôm Win chạy từ phòng nó ra...
-Ô... chú Tửng biết bay... dạy cho Gấu dạy cho Gấu đi...
Thằng bé gieo lên
-Ai nội công thâm hậu ném được 80 cân thị này vào vậy?
Nhân chọt chọt vào người thằng bạn xem thử đã tắc thở chưa
-Ê... con nhóc kia... mi làn cái gì vậy???
Tửng sau một hồi bất động liền bật dậy vọt ra ban công
-Tôi đã nói đừng có trọc tôi mà sun nói vọng vào. Đợi cô nói chuyện xong cô cho tên Tửng nayc nên thớt
Sun đang nói chuyện với đàn em mà tên Tửng này cứ ra phá đám nhảy noi nhoi trước mặt cô khiến cô ngứa mắt không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/o-thi-soi-yeu-tho-day/2368969/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.