***
Đã hơn một tuần chưa gặp được bảo bối nhỏ, Chu Ngộ Thần nhớ đến phát điên rồi. Cho nên anh quy hết tất cả tội tương tư lên người nào đó bên cạnh ông bà nội, động tác không hề nhẹ nhàng chút nào.
Vừa nãy anh còn có tâm tư trêu đùa với cô gái nhỏ, nhưng giờ phút này ôn hương nhuyễn ngọc ở trong lồng ngực*, Chu Ngộ Thần không thể kiềm chế được nữa. Anh bộc lộ hoàn toàn tình cảm đã bị nghẹn lại từ trước, ôm cô không buông, gặm cổ cô gái nhỏ không ngừng.
(*ôn hương nhuyễn ngọc: miêu tả người con gái trẻ tuổi thân thể trắng nõn mềm mại, toát ra hơi thở thanh xuân ấm áp. Nguồn: Leo Săn Sư Tử.)
Hai người đều không chọn địa điểm, mà chọn ngay ở cổng chính trước nhà.
Lúc này ông nội còn đang suy nghĩ rằng sao lúc nãy Chúc Vãn vui vẻ cầm pháo chạy ra ngoài mà giờ ông vẫn chưa nghe thấy tiếng pháo nổ. Ông vừa ra khỏi cửa đã nhìn thấy cháu gái nhỏ của mình đang núp trong lồng ngực của một người đàn ông cao lớn.
Người đàn ông đó quay lưng về phía cửa nhà, che chắn Chúc Vã, nhưng nhìn thấy cánh tay nhỏ xinh, trắng trắng của Chúc Vãn vòng qua hông người ấy, ngay lập tức ông nội nổi giận.
Sao lại có tên khốn nạn chạy đến trước cửa nhà ông làm chuyện như này cơ chứ, tưởng xương cốt ông đã già rồi à!
Ông tiện tay cầm lấy cái ghế làm bằng trúc chạy ra ngoài, vẻ mặt đầy tức giận:
“Thằng nhóc xấu xa này từ đâu đến thế hả!”
Chu Ngộ Thần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/o-trong-long-anh/1049494/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.