Hôm sau, Phạm Ý Hân dậy thật sớm, trải qua một đêm ngủ say, nàng tinh thần tỉnh táo, tươi cười đầy mặt, hướng về phía bạn cùng phòng còn đang trong lúc ngủ mơ lớn tiếng chào hỏi,“Sớm an.”
“Sớm an……” Hoàng Duy Lệ còn buồn ngủ từ trong chăn ló ra, tâm trí vẫn có chút không rõ.“Tiểu Hân, ngươi tinh thần thật tốt.”
“Là ngươi rất tham ngủ, có biết hiện tại mấy giờ hay không?” Hứa Bội Quân khí định thần nhàn ( khí tức ổn định, thần sắc thư thái ) ngồi ở trước bàn học, đã sớm rửa mặt, mặc quần áo, tùy thời chuẩn bị xuất môn đi học.
“Mấy giờ?” Hoàng Duy Lệ đưa tay cầm lấy đồng hồ báo thức trên giường, vừa thấy thời gian, lập tức nhảy dựng lên, phát ra tiếng kêu sợ hãi,“A a a! Bảy giờ bốn mươi phút!”
Phạm Ý Hân lắc đầu, cảm thấy vừa bực mình vừa buồn cười.“Đừng kêu, nhanh đi làm vệ sinh cá nhân, chuẩn bị đi học.”
“Ừ, chờ ta nga.” Nàng vội vàng xuống giường, vọt vào phòng tắm rửa mặt đánh răng.
Giải quyết một người, còn lại một người, Phạm Ý Hân chuyển hướng một người khác vẫn oa ở trên giường quỷ tham ngủ.“Bội Dung, ngươi còn không rời giường nga?”
Hứa Bội Quân thản nhiên bỏ xuống một câu,“Tiểu Hân, đừng lãng phí thời gian, nàng không đi đâu.”
“Bội Quân, ngươi rất hiểu ta nga.” Trương Bội Dung kéo nhanh chăn, ý thức không rõ lẩm bẩm,“Ta buồn ngủ quá, không đi đi học, các ngươi đi trước đi.”
“Ngươi nga……” Phạm Ý Hân thở dài, đối với tính tình không thể thay đổi của nàng thật không làm gì được.“Thật sự là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/oan-gia-bien-than-gia/1813703/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.