Sáng thứ 5, MỚI CÓ 6h15p sáng. Nó vẫn đang mơ màng trong giấc ngủ tìm Chu Công đánh cờ. Thì điện thoại nó nhảy nhót tứ tung, reo nhức hết cả óc:
Sớm thức giấc thấy sao bồi hồi, ôi tim ta đã yêu thật rồi
Có nỗi nhớ dâng lên cồn cào, yêu là như thế sao
Khẽ nhắm mắt lãng du bềnh bồng, mang tim ta đến nơi tình hồng
Hỡi những chiếc hôn kia nồng nàn xin đừng trôi qua mau.
......( Bí mật của hạnh phúc_ Đông Nhi + Ngô Kiến Huy)
BỘP!!!_ Nó bực mình nghe máy
- Gì thế?_ Nó thấy số lạ, ko pải papa, cũng chẳng pải papa nên...hỗn láo. Ai kêu mi dám phá giấc ngủ của ta làm chi???
Người bên kia có vẻ thích thú, cố tình châm chọc:
- Em cho anh làm quen nha?_( Xạo quá!)
- Không quen!_ Nó lạnh lùng đáp
Bên kia có vẻ có tiếng cười...
- Không quen mới phải làm quen chứ?_ Anh ta bụm miệng cười
- Không biết!_ (Thờ ơ đến thế là cùng!) Nó trả lời, mặt vẫn không cảm xúc
- Anh hotboy, đẹp trai, ga lăng, menly lắm!_ Anh ta bắt đầu khích tướng bệnh mê trai của các cô gái.
Nhưng chiêu này...vô hiệu quả đối với nó...
- Không liên quan!_ Câu nói dập tắt nụ cười đắc chí của ai đó, đổi lại là 1 nụ cười thú vị, quả là cô bé này...thật thú vị và...bí ẩn!
Anh ta ho khan 1 tiếng, môi vẫn không tắt nụ cười có thể làm điên đảo mọi nữ sinh ( trừ nó)
- Thôi đùa thế đủ rồi! Là tôi!
Nó nghiêng đầu khó hiểu:
- Tôi là tôi nào mới được chứ?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/oan-gia-lam-ban-gai-toi-nha/1257374/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.