Chiều tối hôm đó, Hà Thu Dã ra ngoài ăn cơm.
Phía sau cậu là ba "vệ sĩ mặc thường phục".
Hà Thu Dã vừa đi vừa đảo mắt, hai tay đút túi quần, hướng đến địa điểm hẹn gặp Ngũ Thời Sâm.
Cậu ngoái đầu nhìn lại, ba người kia... một đang giả vờ mua hoa quả ở sạp bên đường, một đang giả vờ đi dạo, còn người cuối cùng dừng lại quay lưng về phía bồn hoa giả vờ đi tiểu.
Đúng rồi đấy, tên ngốc cuối cùng chính là Sử Gia Hi.
May là trời tối nên người khác không nhìn rõ động tác cụ thể của hắn, chứ không thì đã bị báo cảnh sát bắt rồi.
Hà Thu Dã suýt không giữ nổi bình tĩnh, giờ nghĩ lại, cậu thật sai lầm khi không đuổi họ đi ngay từ đầu.
Ngũ Thời Sâm đứng gần một ngã tư, mặc áo khoác màu nâu, bên trong là áo sơ mi đen, quần cạp cao và giày cao cổ.
Bộ đồ này trông có vẻ quen thuộc.
Chẳng phải là bộ mà Hà Thu Dã bảo Sử Gia Hi vứt đi hôm nọ sao?
Tuy nhiên... nhìn có vẻ chỉnh tề hơn chút.
Phải chăng do hai khuôn mặt khác nhau nên cho cảm giác khác nhau?
Tại sao Ngũ Thời Sâm mặc bộ này trông như ngôi sao tạp chí thời trang, còn Sử Gia Hi mặc vào lại khiến Hà Thu Dã cảm giác như hắn sắp xách thùng sơn đi quét tường vậy.
Cậu khẽ ho để thu hút sự chú ý của đối phương.
"Hôm nay ăn ở đâu?" Ngũ Thời Sâm tiến lại gần hỏi.
Hà Thu Dã ngẩng đầu nhìn hắn: "Hả? Chẳng phải ăn ở căng tin à?"
"Sáng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/oan-gia-ngo-hep-bo-lan-ky/2324648/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.