Linh hôm nay đã dậy thật sớm, sửa soạn một hồi. 
Đi lướt ngang qua tấm gương mỏng treo trên tường, Linh dừng lại, liếc nhìn cô gái đứng trong gương. Đôi má ửng đỏ, nhưng nét mặt lại có chút không đúng, hụt hẫng và mơ hồ. 
Vì sao trong lòng cô lại sợ hãi thế này? Đây đâu phải lần đầu tiên bị từ chối? 
Linh của ngày xưa cũng chưa từng như vậy, chỉ vì cái tên Hoàng Thiên Nam xuất hiện mà đã thay đổi rất nhiều thứ của cô. Thậm chí... cả tính cách của bản thân mình...nên dù thế nào, đây cũng là do Vũ Hạ Linh cô cam tâm tình nguyện. 
Cô bước xuống lầu, nhìn bác Hoàng đang chuẩn bị đi đến công ty liền chào một tiếng: 
“Thưa bác, buổi sáng tốt lành!!” 
“À, chào con!” 
Bà Hoàng nghe tiếng Linh, quay ra đáp nhưng vừa thấy bộ dáng của cô thì lại đứng người ra. 
Con bé này.... hôm nay... 
“Con đi đâu mà ăn diện đẹp thế kia?” Không phải là có người yêu rồi đấy chứ? 
“À... hôm nay Nam...không trường con có trận chung kết bóng rổ tỉnh nên con...” Linh càng nói càng ngập ngừng. Không thể để bà ấy biết mình thích con trai bà ấy được, nếu không bà ấy sẽ ghét mình mất thậm chí không cho mình nhìn mặt cậu ấy nữa. 
Bà Hoàng nhìn vẻ mặt bối rối của Linh thì dịu dàng cười: 
“Bác biết rồi, thảo nào Nam nó lại đi ra ngoài từ sớm, nếu con không nói bác cũng chẳng biết nó đi đâu cả.” Nói rồi bà kéo tay cô lại “Nào, đúng là con mặc rất đẹp nhưng tóc tai thế kia thì không được. 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/oan-gia-roi-lai-ve-mot-nha/580080/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.