Nakila mở cánh cửa ra, đôi mắt nhẹ nhàng nhìn từng người ở Lion.
Hơi thở ấy chậm rãi theo từng nhịp nhàng, kẻ đã kết thúc cả bầu không khí đáng sợ này đang là kẻ đang bình tĩnh nhất căn phòng. Ánh sáng của đèn dội vào mái tóc trắng ấy, cửa sổ tâm hồn của hắn cứ lặng lẽ như vậy.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi hắn mỉm cười nhẹ nhàng xong cũng giữ lại sự bình tĩnh.
Bọn họ đang nhìn hắn với vẻ bất ngờ nhất. Irene nghĩ hắn vẫn ở trên phòng mà chẳng hề thèm đi xuống sớm như Vylina. Còn Vylina cô không ngờ rằng Nakila lại trở về ngay đúng lúc như thế này, những kẻ địch khi nãy đang sẵn sàng chiến đấu một trận chiến khó nhằn với cô giờ cảm thấy có chút run rẩy khi hắn vô tình ở đây.
Vốn dĩ bọn họ tới đây là để bắt những người bên phe Nakila đi nhưng kỳ thực.
Hắn quá khác đối với những gì họ tưởng tượng.
Gương mặt đẹp mã của người đàn ông, mái tóc xoăn sơ, không quái dài tới mức như tổ quạ nhưng lại cực kỳ hợp với gương mặt ấy. Nhưng nó cũng chẳng có tí gì được gọi là cảm xúc trong gương mặt ấy.
Abbey giữ kiếm, quay người lại nhìn người đàn ông đó. Cô thở dài với cấp dưới của mình, tuy lúc đầu cô cũng hơi sợ sệt với khí chất của anh ấy nhưng giờ cô đã kiểm soát được lý trí của mình với lòng kiêu hãnh của kiếm sĩ.
Giữ chặt thanh trường kiếm của mình, Abbey hít một hơi thật sau; Song
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/oln-the-lord/1676594/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.