- Có lẽ đến lúc chia tay rồi, chị gái à!
Lily quay mặt lại, mỉm cười nói. Cô bé dựa tay vào cái cây xanh gần đó dùng mọi sự tự nhiên của mình truyền vào chất giọng nói ra.
Nàng tuy cười thế thôi nhưng trong lòng cũng khá buồn bã, vốn dĩ Nakila thích đi một mình, còn Lily thì ngược lại, nàng ta muốn đi chung với mọi người để thêm phần màu sắc cho chuyến đi. Đi theo Nakila là một trong các kế hoạch để Lily có thể cho mình một cuộc hành trình ra bên ngoài riêng, cô bé cũng đủ mạnh để có thể bảo vệ cho cơ thể mình khỏi các mối nguy hại bên ngoài như Yuren và một số người khác, nhưng Nakila là chủ nhân của Lily, cô có trách nhiệm làm vệ sĩ, hỗ trợ cho chủ nhân mình kể từ khi được hắn hồi sinh, cái trách nhiệm này đã được tạo từ đó rồi.
Dù cho cô bé có cố gắng che đi sự tiếc nuối lẫn gượng gạo thế nào trong lời nói của mình, nó vẫn không thể nào che đi được cảm xúc mà cô giấu trên gương mặt trẻ con đó.
- Vậy à...
Vylina đứng hình, cô tiếc nuối, mọi cảm xúc của cô cực kỳ rối loạn. Cảm giác tuột mood đến cao trào. Cô không thể xem hành động của Lily mà xem nó là điều nói đùa, cô phải xem chủ nhân của cô bé, hắn cứ quay lưng chần chừ.
Vylina cắn môi, hàng tá các suy nghĩ từ nội tâm y trỗi dậy, chúng chèn lén lẫn nhau tạo nên một thứ cảm xúc rối loạn trong lòng Vylina.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/oln-the-lord/1676665/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.