Quan tài thủy tinh, người chết.
Một khối quan tài thủy tinh trong suốt được đặt ở trong mật thất, bên cạnh quan tài có một ghế dây mây bằng trúc. Vẻ mặt người phụ nữ trung niên điềm tĩnh, mặc kimono có thêu hoa diên vĩ nằm ở bên trong, đó là người vợ kết tóc Cầm Tử của Đằng Nguyên Nhất Lang. Trong tài liệu nói Cầm Tử đã chết hai mươi ba năm. Hai mươi ba năm? Chẳng lẽ Đằng Nguyên Nhất Lang để khối thi thể lạnh băng này nằm `ngủ hai mươi ba năm'? Đó là loại tình cảm gì?
Khuôn mặt nhìn từ xa không có một chút huyết sắc, Tiểu Anh chỉ cảm thấy gió mát vù vù ở sau cổ. .
Sau khi cài máy nghe trộm theo dõi, Tiểu Anh không hề ở lâu trong mật thất thêm một giây, nhanh chóng trở về đường cũ. Mây đen che trăng ban đêm, loài chim đầu xuân hót vào nửa đêm, phát ra âm thanh kinh khủng dọa người, không khí quỷ dị không nói lên lời.
Trong bóng tối, giống như có hai ánh mắt lén lút vẫn đang nhìn chằm chằm cô. Mới vừa gặp qua tử thi lâu năm nên Tiểu Anh sợ hãi, cô tăng nhanh bước chân chạy tới nhà lầu phía trước. Một cỗ hơi thở nguy hiểm dần dần tiến tới gần, trái tim Tiểu Anh đập thình thịch, khẩn trương vễnh tai lắng nghe tiếng vang sau lưng. Trong vô số lần luyện tập phá giải khóa mật mã đã sớm luyện được thính lực rất tốt, lỗ tai nhỏ giật giật, côn trùng kêu vang, chim hót, tiếng gió, còn có. . . . . . tiếng hít thở của con người.
Đột
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/om-ap-yeu-thuong-phan-2/2296595/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.