Tiểu Anh ngây ngô bị Hạ Thiệu Nhiên té nhào xuống đất, phía dưới là mặt đất thang máy lạnh lẽo cứng rắn, người đàn ông đè ép trên người vừa cao vừa nặng, trái tim hốt hoảng nhảy lên, ngực phập phồng, trong mắt hiện lên thất kinh. Hạ Thiệu Nhiên nhìn cô, từ lông mày đến mắt, từ mắt đến môi, vị trí lồng ngực không ngừng reo hò đánh trống, trái tim bị dọa đến bỗng an định lại, nếu cô có chuyện gì, anh đè nén, anh ẩn nhẫn, anh làm tất cả đều uổng phí.
Giờ phút này, anh phải làm chút gì mới có thể khiến mình an tâm, làm chút gì, hôn cô?
Đúng, hôn cô.
Khoảnh khắc Hạ Thiệu Nhiên áp môi xuống, Tiểu Anh còn lờ mờ, bị động tiếp nhận anh. Nụ hôn này không êm ái ngọt ngào như lần đầu tiên anh hôn cô mà nó bá đạo, hung mãnh, vội vàng, như quét sạch cạy hàm răng cô ra xâm lấn khoang miệng của cô, môi lưỡi dây dưa.
Nụ hôn kịch liệt làm cho không người nào có thể chống đỡ, Tiểu Anh chỉ cảm thấy ngực có đốm lửa thiêu đốt, đốt cả người cô run rẩy. Cảm giác thật sợ hãi, tay nhỏ bé sờ loạn trên người anh, Hạ Thiệu Nhiên một tay bắt được tay nhỏ bé cứng đầu cứng cổ, tới đan xen, quấn quít, nắm thật chặt ở chung một chỗ.
Thang máy không ngừng hạ xuống, con số màu đỏ từ bảy nhảy đến một, lại nhảy trở lại. Hai cặp môi dính thật chặt không có chút ý muốn tách ra.
"Dinh dinh" thang máy dừng ở lầu bảy, cửa mở ra.
Diệp Nhu kinh ngạc nhìn hai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/om-ap-yeu-thuong/1421060/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.