07.
Enoch đắm chìm vào ngày hôm ấy, cậu bỗng phát sốt. Cậu ngồi bên hồ bơi, người nóng rực, tinh thần lơ đễnh, nước bể bơi bao quanh mắt cá chân xoay tròn, càng xoay càng nhanh như muốn hút cả người cậu xuống.
Trong mơ màng cậu nhớ lại lúc nhỏ vì không vâng lời mà bị bắt đến bờ sông cưỡng ép tiếp nhận lễ rửa tội của linh mục. Cậu gào khóc, cha mẹ chỉ lạnh lẽo đứng bên quan sát, bọn họ và người xung quanh biến thành quái vật bất động.
Linh mục xách Enoch như xách một con gà, lẩm bẩm gì đó mà Enoch không nghe lọt chữ nào.
Linh mục nhấn cậu vào nước, dòng nước đen kịt, tạp âm sùng sục vang bốn phía, nước lạnh thấu xương chen nhau xộc vào miệng mũi cậu, chỉ chốc lát cậu không chịu nổi, phổi sắp nổ tung!
Cậu bắt đầu giãy giụa nhưng linh mục quá khỏe, y như tảng đá ngàn kg đè nghiến cậu.
Cậu được vớt lên, còn chưa kịp ho mấy tiếng thì lại bị tàn nhẫn nhấn xuống nước…
Trong nỗi hoảng sợ và tuyệt vọng, suy nghĩ của Enoch trôi xa, cậu nghe thấy tiếng của Cha xứ ngắt quãng:
…Tiếp nhận… cái ôm… của Chúa trời…
Enoch hít thở phì phò, toàn thân kể cả tàn nhang trên mặt cũng xoay vần, nhưng xung quanh không một ai phát hiện tình trạng khác thường của cậu ngoại trừ Ian.
Ian bước đến, hắn mua thuốc cho Enoch, để cậu nằm trên đùi mình, dùng nước soda lạnh hạ nhiệt cho trán cậu.
Enoch chưa từng được đối xử dịu dàng như thế này, nỗi căng thẳng và cơn hoảng sợ bủa vây khắp người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/om-ap/383388/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.