01.
Là một nhân viên cứu hộ tân binh chỉ muốn kiếm sống, Enoch luôn nhàn rỗi thảnh thơi. Cậu ngồi bên hồ bơi, chống cằm suy tư vấn đề triết học: Ôm, là cảm giác ra sao?
Cậu bắt gặp một con khỉ đầu chó ôm chặt con khỉ nhỏ gầy guộc khác, khỉ nhỏ vùng vẫy phát ra tiếng khẹc khẹc nhưng khó lòng cựa quậy, có thể thấy nó đang rất đau đớn; Cậu từng ngồi xổm giữa bụi cỏ, lần thứ 55 quan sát cách bọ ngựa cái ôm bọ ngựa đực rồi ăn dần dần bọ ngựa đựa như thế nào; Cậu từng nhiều lần cười phá lên khi thấy hai con chó hoang đang “ôm ấp” nhau trắng trợn không biết xấu hổ giữa ban ngày ban mặt ở bên cạnh hồ phun nước.
Cậu ngước mắt, trùng hợp nhìn thấy một người phụ nữ mập mạp bế bé trai từ trong hồ nước cạn lên, áp nó vào bộ ngực đầy đặn của mình, dù không gặp phải chuyện giống thế vẫn có thể tưởng tượng được cảm giác nghẹt thở, thật sự chả hiểu nổi vì sao bé trai kia còn cười vui vẻ đến vậy?
Ôm, có mùi như thế nào?
Enoch bỗng sởn da gà —— Chừng như cậu cảm nhận được cơn ướt lạnh, ngửi được mùi chua thấm vào tận xương tủy quyện với mùi trứng thối, chúng trương phình, nổ tung, lan ra mấy mét xung quanh —— Rửa cỡ nào cũng không sạch, làm thế nào vẫn có thể ngửi được —— Giống hệt bàn tay gầy trơ xương, đôi mắt đỏ ngầu trong ác mộng, nó hỏi: Enouch, sao ngươi không ôm ta một cái?
Cậu đứng phắt dậy, quên béng quả cam trong lòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/om-ap/383396/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.