Người khác nhìn không ra ánh mắt Hàn Nại, nhưng Nặc Nhất Nhất thấy rõ, cô cũng rõ ràng ý tứ trong đó, trong lúc nhất thời nội tâm có chút quấn quýt phiền muộn.
Ủy viên cùng Cục trưởng cười nói chuyện phiếm, trong lúc nói mấy câu Nặc Nhất Nhất liền rõ ràng là chuyện gì xảy ra. Thì ra đây là chuyện trong cục đã sớm biết, là dẫn dụ những kẻ buôn bán độc chất nhỏ lẻ ra, Ma Huy đã sớm thông báo với cục cảnh sát, bởi vì số lượng không ít hơn nữa còn liên quan đến cạnh tranh không lành mạnh giữa các công ty cho nên tuyệt đối bảo mật. Chỉ có tổng đội bên thị cục biết rõ, không muốn quá nhiều người biết, ủy viên là người chen ngang hắn nhìn Hàn Nại mỉm cười xin lỗi: “Hàn tổng, xin lỗi, cho ngài thiêm phiền toái.”
Hàn Nại cười nhạt một tiếng: “Chính ủy khách khí, trong sở không ít chiếu cố Ma Huy.” Ai cũng biết nếu như hôm nay không phải Ma Huy lấy được tin tức sớm có dự phòng, kết quả hôm nay không phải chỉ một câu xin lỗi như vậy liền có thể giải quyết. Nghĩ vậy Hàn Nại liếc mắt nhìn Nặc cảnh quan, việc này nàng không nói với Nặc Nhất Nhất, chính là sợ tính tình của cô xung động, vụ án này là tương đối nhạy cảm. Tuy rằng bình thường Nặc Nhất Nhất thoạt nhìn nhu thuận nghe lời nhưng Hàn Nại cũng phát hiện, chỉ cần là liên quan đến công việc, cô tuyệt đối rất nguyên tắc, ai nói cũng vô dụng. Hàn Nại vốn cho là không có trùng hợp như vậy, nhưng hết lần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/om-dau-ngoi-xuong/1244548/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.