Sảnh chính của khách sạn vẫn trước sau như một vàng son lộng lẫy, người đến người đi, bước chân của Mâu Nghiên cực kỳ nặng nè.
Trữ Trình đi theo bên cạnh anh, cảm giác được áp suất thấp của Mâu Nghiên, cũng không nói một lời.
Mâu Nghiên đứng ở cửa gian phòng, vừa muốn mở cửa, lại phát hiện cửa này đã khép lại, lông mày của anh nhướn lên, thần sắc trên mặt có hơi biến hóa.
Là Thương Mẫn sao?
“Cậu hai.” Trữ Trình cũng cảm thấy kỳ quái.
Có bài học lần trước Thương Mẫn ở trong phòng nghe được anh ta cùng Mâu Nghiên nói chuyện, anh ta liền trở nên nhạy cảm.
“Không có việc gì, anh đi xuống trước đi.” Mâu Nghiên chỉnh ngay ngắn cỗ áo.
Anh tìm vô số cái lý do ở trong lòng cho Thương Mẫn, lời nói vừa rồi khi cô ở hiện trường cầu hôn nói ra, anh có thể không đề trong lòng, mặc kệ cô vỉ nguyên nhân gì, chỉ cần hiện tại cô nguyện ý cúi đầu với anh, anh liền tha thứ cho cô.
“Vâng.” Trữ Trình lo âu nhìn thoáng qua cửa, nhưng có Mâu Nghiên phân phó, vẫn thuận theo xoay người rời đi.
Mâu Nghiên nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra, giày da chạm xuống tắm thảm trên đất yên tĩnh im ắng, gian phòng bên trong không mở đèn, lại dưới ánh nến mờ ảo, vật dụng trang trí lãng mạn treo trên tường, trên bàn trà, một cái bánh sinh nhật tinh xảo bên trên có cắm nến, bày biện ra số 28.
Đôi mắt Mâu Nghiên đột nhiên ôn nhu.
Anh nới lỏng cà vạt, đi đến trước mặt bánh gatô, khóe miệng giương lên.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/om-dui-boss-ac-on/1002504/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.