Lý Văn Chinh kéo thiếu nữ vào chủ phòng thì buông tay . Thiếu nữ nhẹ nhàng theo sát phía sau hắn , đóng lại cửa phòng xong, quan tâm lấy ly trà ôn nhu gọi .''Vương gia uống ly trà đi''!!
Hắn lạnh lùng liếc mắt nhìn nàng , thấy vậy nàng chợt rùng mình một cái đặt ly trà xuống rồi đứng sang bên .
''Ngồi bên kia đi''hắn đưa tay chỉ hướng đến cái ghế bên cạnh , thiếu nữ liền nghe lời ngồi xuống ...
"Trên án thư có vài quyển sách ngươi tùy tiện cầm một cuốn đọc cho Bổn Vương nghe ''thiếu nữ cầm lên một quyển lật xem hai trang ''A ,Vương gia này đây là ''Đạo Đức Kinh '' ... ...
Lý Văn Chinh giọng điệu bình thường nói ''đọc''
Thiếu nữ méo miệng muốn khóc lên .
Nàng là ai a,nàng là Đệ nhất kĩ nữ nổi tiếng nhất Kinh Thành,' qua lại không biết bao nhiêu vương công quý tộc . Chỉ cần liếc mắt một cái liền có vô số nam nhân quỳ dưới váy của nàng ....
Khang Vương gia ít giao thiệp với nơi trăng gió, vậy mà hôm nay lại cho người mời nàng vào phủ. Liễu Phiên Phiên vừa mừng vừa sợ cho là câu được con cá lớn nên tỉ mỉ ăn mặt và trang điểm suốt cả buổi chiều !
Vốn là tất cả đều thật tốt ai biết khi vào tới tẩm phòng hắn liền không để ý đến nàng ,ánh mắt của nàng như ai oán nhìn Lý Văn Chinh nhưng ngay cả liếc mắt hắn cũng không thèm nhìn nàng lấy một cái .
Bất đắc dĩ nàng không thề làm gì khác là ủy khuất đọc {Đạo Đức Kinh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/om-duoc-vuong-gia-ve/2295392/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.