Trữ Viên Viên và Tề Mãn Mễ đều thuê phòng trong một khu nhà cũ cách rất xa đài truyền hình, tất cả vì giá thuê rẻ. Họ sẽ bắt xe buýt đến chỗ làm mỗi ngày. Tuy nhiên, Tề Mãn Mễ thường đến trước Trữ Viên Viên rất sớm để tập nhảy. Khi rảnh rỗi, cậu thích nghiên cứu những bước nhảy ở đó. Đến tối sau khi tan làm, Tề Mãn Mễ sẽ đến lớp học tối để học các môn văn hóa mà mình đã đăng ký. Căn phòng cậu thuê nằm trên tầng thượng, mùa hè nóng, mùa đông lạnh. Trữ Viên Viên không biết cậu thuê căn phòng đó là tính làm gì. Tề Mãn Mễ cười hì hì đáp: "Vì rẻ thôi mà." Học xong lớp tối, cậu bắt xe buýt về nhà. Về đến nơi, cậu lại ngồi dưới mái tôn trên ban công, cắn bút làm bài tập.
Chỉ vì cầm bút sai cách mà cậu đã bị giáo viên mắng rất lâu. Cậu viết một chữ là có thể chiếm hết hai dòng giấy kẻ ngang. Giáo viên nhìn những con chữ to như hạt đậu tằm cỡ bự mà ngao ngán lắc đầu. Nhưng Tề Mãn Mễ là một học sinh vô cùng chăm chỉ, bài tập cần phải hoàn thành đúng hạn thì chắc chắn sẽ được cậu hoàn thành đúng hạn, tỷ lệ chính xác cũng khá cao.
Tề Mãn Mễ hoàn thành xong bài tập về nhà, sáng hôm sau lại dậy sớm đi làm đúng giờ. Ngạc nhiên thay, Trữ Viên Viên lại đứng chờ cậu ở dưới lầu. Tề Mãn Mễ cười nói: "Không ngờ hôm nay chị lại đi sớm như vậy."
Trữ Viên Viên khoanh tay trước ngực, nói:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/om-mot-cai-khuong-kha-thi/2076937/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.