Chương 528
Chiếc Bentley màu đen chạy trong bóng đêm, tài xế lái xe rất ổn, xe chạy về phía khu chung cư bên bờ sông. Cửa sổ được hạ xuống một nửa, gió đêm mát lạnh thổi vào rất thoải mái. Hoàng Thanh Thảo lười biếng tựa lưng trên ghế, cười hỏi Lam Ngọc Anh: “Cháu nó chưa?”
“Vâng, no rồi ạ. Lam Ngọc Anh gật đầu.
“Thế à? Cô còn chưa nó đâu!” Nghe vậy, Hoàng Thanh Thảo bĩu môi.
Lam Ngọc Anh quyết định giữ im lặng. Bởi vì lúc tính tiền, thịt bò trong đĩa của cô và Hoàng Trường Minh còn dư rất nhiều, mà đĩa của Hoàng Thanh Thảo lại hết sạch, ngay cả đồ ăn kèm cũng không còn một miếng.
“Cô cảm thấy bếp trưởng nhà hàng này chỉ bình thường thôi. Đợi về nhà, cô nhất định phải rate 1 sao cho nhà hàng này mới được!” Hoàng Thanh Thảo nói xong mỉm cười nhìn cô, còn chép miệng nói: “Cải Trắng, cô vẫn cảm thấy cơm chiên trứng mà cháu nấu mới là ngon nhất. Khi nào cháu lại nấu cho cô ăn nhé?”
Lam Ngọc Anh mỉm cười: “Cô muốn ăn lúc nào cũng được.
Lúc cô trò chuyện với Hoàng Thanh Thảo, Hoàng Trường Minh ngồi ghế trước quay đầu nhìn lại. Ánh đèn neon chiếu rọi vào trong xe, đôi mắt sâu thẳm kia khẽ híp lại. Khi ánh mắt chạm vào nhau, Lam Ngọc Anh vội vàng dời mắt.
“Ừ, ngoan lắm!” Hoàng Thanh Thảo hài lòng xoa đầu cô.
Xe chạy được một đoạn đường, Hoàng Thanh Thảo bỗng nhớ ra chuyện gì đó, nghiêng đầu hỏi cô: “Hình như cô nghe nói thằng bé
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/om-toi-nhe-co-gai-be-nho/2202293/chuong-528.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.