Chương 857
Trại ngựa ngoài trời chiếm diện tích rất lớn, Lam Ngọc Anh sau khi vào cũng không biết tìm người ở đâu. Khi cô đang bối rối, có người vỗ vai cô.
Lam Ngọc Anh bối rối quay đầu lại, nhìn thấy một người con trai cao lớn đẹp trai đang đứng phía sau, trông còn rất trẻ, đang mỉm cười với cô, nụ cười nhẹ nhàng tạo nhã, giống như ánh nắng xuyên qua mây, khiến người ta cảm giác xung quanh ấm áp.
Cô không khỏi hơi nhíu mày.
Nghĩ rằng bên kia tiến tới bắt chuyện, cô đang định quay người bước đi thì chợt nghe anh ta nói: “Chúng ta lại gặp nhau!”
“Anh … Lam Ngọc Anh giật mình.
“Hôm qua cô đụng trúng tôi và tôi đã nhặt được điện thoại của cô. Bên kia cười giải thích.
Lam Ngọc Anh đột nhiên nhớ tới chính là người đàn ông ngày hôm qua, chẳng trách cô nhìn anh ta cảm thấy quen thuộc, cô vội nói: “Ừm! Xin lỗi, tôi không nhận ra!”
“Không sao đâu!” Người đàn ông lắc đầu cười.
Nhưng chỉ nhìn thoáng qua, Lam Ngọc Anh không có ý định lãng phí quá nhiều thời gian cho đối phương, tiếp tục tìm kiếm địa điểm.
Người đàn ông cũng không rời đi, ngược lại hỏi cô: “Cô đang tìm người à?”
“Ừm, tôi muốn tìm ngài Lê..” Lam Ngọc Anh gật đầu, nói thật với đối phương.
“Lão Lê?” Chàng trai kia kinh ngạc, nụ cười càng sâu.
“Thật trùng hợp, tôi cũng tới tìm ông ấy, đi cùng tôi đi!
Lam Ngọc Anh do dự rồi đi theo anh ta vào trường
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/om-toi-nhe-co-gai-be-nho/2202855/chuong-857.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.