Chương 891
Sắc trời tối xuống, trong bệnh viện, Lam Ngọc Anh lại một lần nữa đứng trước phòng bệnh ICU, cô áp lên kính thủy tinh nhìn Lê Hoài Lâm nằm bên trong.
“Minh, ông ấy sẽ khỏe lên chứ?”
“Sẽ!” Cánh tay Hoàng Trường Minh ôm lấy vai cô.
Nếu nói trước đó còn có hơi không nắm chắc, thì bây giờ có cô làm phẫu thuật cấy ghép gan có huyết thống, vậy nhất định sẽ không sao.
Lam Ngọc Anh cũng nghĩ như vậy, lúc cô ngấng đầu nhìn thấy hàng mày đang cau chặt của anh, không nhịn được đưa tay xoa xoa: “Anh đừng cứ nhãn mày suốt…”
Cô cười cười, dùng giọng điệu an ủi: “Lúc sáng chẳng phải bác sĩ đã nói rồi sao, chỉ là cắt đi một phần gan thôi, tế bào gan còn lại sẽ thể hiện ra năng lực sinh trưởng kinh người gì đó, vậy nên sẽ không có bất cứ ảnh hưởng gì tới việc sau này sinh con gái đâu!”
Câu phía sau là cô cố ý nói như vậy, muốn chuyển dời đề tài nói chuyện.
‘Tuy anh không nói gì, nhưng thật ra anh vẫn luôn lo lắng cho cô, sợ cô sẽ gặp phải bất cứ nguy hiểm gì.
Mắt mày Hoàng Trường Minh trầm xuống, lạnh lùng hừ một tiếng: “Bây giờ là lúc nghĩ tới cái này sao?”
“Anh không muốn sinh nữa?” Lam Ngọc Anh chớp chớp mắt.
Hoàng Trường Minh đen mặt nhìn cô, nhưng cuối cùng vẫn thua cuộc: “Muốn”
“Vê phòng bệnh nghỉ sớm đi, ngày mai phẫu thuật sẽ hao tốn rất nhiều sức lực!” Anh ôm người cô xoay lại, đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/om-toi-nhe-co-gai-be-nho/2202927/chuong-891.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.