Chương 919
Nguyễn Hồng Mai sắc mặt cũng lạnh như băng, không phải chỉ có chồng của bà ta. “Mẹ, chúng ta phải làm sao bây giờ, con thực sự ghét cô ta!”
Lê Tuyết Trinh thả mình vào trong vòng tay của Nguyễn Hồng Mai và gục xuống bên giường.
Nói những lời này bây giờ có ích lợi gï? Ngay từ khi cô ta đến hiến gan cho bố con, mẹ đã biết có chuyện không ổn và kiểu gì cũng sẽ có loại chuyện này mà” Nguyễn Hồng Mai lạnh lùng nghiến răng nghiến lợi nói.
Đã nhiều năm như vậy, bà ta chịu đựng việc ông ấy cất giấy người phụ nữ: khác giấu diếm trong lòng mà cố sống một cuộc sống có vẻ hòa thuận. Chỉ có bà ta với biết nỗi khổ tâm trong lòng của mình. Ngay cả bây giờ chỉ cần nghĩ lại cũng khiến đáy lòng bà ta dậy sóng. Nguyên Hồng Mai nắm chặt tay vẻ mặt ủ rũ u mẹ hối hận nhất là để cô ta tôn tại!”
Màn đêm mở ảo.
Hoàng Trường Minh vừa mới trở về, đẩy cửa phòng ngủ ra liền nhìn thấy người phụ nữ nhỏ bề của mình nép vào chiếc ghế sô pha bên cửa sổ, ôm đầu gối, chống câm ngẩn người ra.
Anh bước tới và chạm nhẹ vào trán cô.
“Giờ mà vẫn chưa ngủ, em đang nghĩ cái gì đó?”
Lam Ngọc Anh lập tứ bị giật mình mà che trán lại, cô nhướng mi nhìn anh: “Hoàng Trường Minh, anh tăng ca xong chưa?”
Tuy hỏi như vậy nhưng cô cũng vươn tay nắm lấy áo vest của anh đồng thời cúi đầu vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/om-toi-nhe-co-gai-be-nho/2202979/chuong-919.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.