Chương 1007
Nhìn gà xào xả ớt đỏ cay nồng trước mặt mình, Lam Ngọc Anh cảm kích gắp một miếng bỏ vào trong miệng, cảm giác tê cay rrồng đậm tràn ngập khoang miệng, cảm giác thèm ăn dâng cao, khẩu bị tốt hơn nhiều. Cô nhấm nuốt vào miệng, nói một câu: “Thật ngọt!”
“Ngọt sao?” Đồng nghiệp ngồi ở đối diện kinh ngạc, gắp một miếng bỏ vào miệng: “Tôi cảm thấy rất cay đó!”
‘Vừa nói xong, đã bắt đầu tìm nước uống.
Lam Ngọc Anh không giải thích, chỉ nhếch khóe miệng lên tiếp tục ăn.
Qua ba lần rượu, Phan Duy thay Hoàng Trường Minh mời rượu tất cả mọi người, lúc đi ra bước chân đã loạng choạng, nhưng vẫn bị người kéo đi chỗ khác. Cũng có một số người tỏ ý không tham gia, cho nên nhóm người chia làm hai, đi quán bar gần đó hay về nhà Hoàng Trường Minh vẫn không uống một giọt rượu này, nên đương nhiên là lựa cái sau.
Sau khi tạm biệt qua loa, anh bước về phía chiếc Land Rover màu trắng. Khi vừa móc chìa khóa để mở xe xong, sau lưng vang lên giọng nói giống như đã bám theo anh một đoạn mà tới “Tống giám đốc Minh!”
“Tống giám đốc Minh!”
Hoàng Trường Minh dừng động tác mở cửa xe lại, xoay người sang chỗ khác.
Nhìn thấy hai người phụ nữ, một người còn lớn tuổi hơn mình nhiều, một người lại giống như sinh viên vừa tốt nghiệp không bao lâu. Anh nhíu mày: “Hai người là…”
Hai người cũng cùng trợn mắt nhìn anh, Triệu Vân giành nói: “Tổng giám đốc Minh, chúng tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/om-toi-nhe-co-gai-be-nho/2203099/chuong-1007.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.