Chương 1101
Xem ra cái gọi là chuẩn bị của anh thực ra là kế hoãn binh, anh đơn giản là dùng phương pháp nhanh nhất đi qua cửa sổ tìm cô, Lam Ngọc Anh cảm thấy quả thực rất hợp với tính cách của anh, nhưng cô vẫn chưa nghe được ba chữ đó, cô thấy trong lòng cũng có chút mất mát.
Khi Hoàng Trường Minh nhìn thấy cô mặc váy cưới ngồi trên giường đợi anh đến đón đi, anh ngắm nhìn đến mức gần như sững người lại, tim đập thình thịch.
Chỉ còn vài bước nữa, anh đã đến được với cô.
Tuy rằng trước đó đã từng nhìn thấy cô mặc chiếc váy cưới do chính tay anh chọn, nhưng khi nhìn thấy lại, anh vẫn không thể rời mắt khỏi cô, lụa trắng thánh khiết, khuôn mặt như hoa, trong ánh mắt cô tràn đầy tình yêu với anh.
Hoàng Trường Minh cúi người bước tới trước mặt cô, hai lòng bàn tay đặt lên mặt cô, môi mỏng đặt ở bên tai cô: “Chuyện này anh chỉ nói một lần, anh sẽ chỉ nói với em”
“Bà xã anh yêu eml”
Lam Ngọc Anh sững sờ, chìm vào trong đôi mắt tính mịch của anh, sau đó cô nở nụ cười ngọt ngào.
Trong ánh nắng ban mai tràn đầy sức sống, Hoàng Trường Minh mặc âu phục màu đen khí chất cao ngất, Lam Ngọc Anh trong bộ váy cưới màu trắng mơ màng, hai người, một người ngồi ở trên giường ngẩng đầu nhìn lên, người kia cúi xuống mải mê ngắm nhìn, hai người thâm tình nhìn nhau đầm đuối Đây là thời khắc đẹp đẽ nhất trong cuộc đời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/om-toi-nhe-co-gai-be-nho/2203294/chuong-1101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.