Chương 1390
Trần Phong Sinh như thể hiếu thấu lòng cô, anh chủ động đi về phía cô rồi giải thích: “Giai Lệ tới thăm bạn còn anh chuẩn bị đi thay đồ phẫu thuật cũng vừa gặp phải cô ấy thôi, bọn anh chỉ vừa nói hai câu trước khi nhìn thấy em! Vậy nên em không được ghen đó, biết không?”
Trương Tiểu Du cẩn môi, sau đó nhìn áo khoác trắng anh đang cầm trên tay mà trên người anh cũng toát ra vẻ mệt mỏi phong trần.
Mặc dù tảng đá trong lòng đã được gỡ nhưng cô vẫn cảm thấy khó chịu.
Cô cảm nghẹt thở, nhất là khi đối diện với đôi mắt hạnh xinh đẹp của Tổng Giai Lệ thì cô có cảm giác chẳng còn chỗ chui. Đây là lần thứ hai cô nhìn thấy bọn họ đứng cạnh nhau, vậy còn ở những nơi cô không thấy thì sao?
“Người bệnh đã được đưa tới phòng giải phẫu để chuẩn bị tiến hành phẫu thuật nên anh cũng phải đi ngay! Hành lý của anh ở chỗ y tá, em tới đó lấy về rồi ở nhà đợi anh nhé!” Trần Phong Sinh nhìn đồng hồ rồi nói với cô bắng giọng hơi gấp. Trước khi nhanh chóng rời đi, anh cúi đầu nói nhỏ bên tai cô: “Bà Trần, anh đói lầm rồi!”
Trương Tiểu Du rụt vai lại. Cô vẫn không có liêm sỉ đập mạnh tỉm sau câu cuối cùng của anh, Bàn tay đang xiết chặt cũng đã thả lòng. Cô khẽ gật đâu với Tống Giai Lệ rồi quay người đi về phía thang máy khác tới chỗ y tá ở khoa ngoài trên lâu nhận hành lý về
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/om-toi-nhe-co-gai-be-nho/2203824/chuong-1390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.