Chương 1602
“Không ngon sao?” Trương Tiểu Du thấy thế liền bắt đầu lo lắng.
Trần Phong Sinh húp hết canh còn lại trong bát mới liếm môi nói, “Cá vàng nhỏ, đây là lần thứ hai em nấu ăn cho anh!”
Trương Tiểu Du nghe vậy liền ngẩn ra, sau đó khẽ cần khóe môi.
Hình như đúng là như vậy thật, từ ngày hai người kết hôn bốn năm trước, dường như cô chỉ nấu đúng một bữa cho anh, cô còn nhớ lúc đó món ăn không ngon nhưng anh vẫn kiên trì ăn hết, nói rằng đó là vì đây là lần đầu tiên cô nấu cho anh ăn.
Trong cuộc sống hôn nhân, từ trước đến nay đều là anh tiến vào phòng bếp, bây giờ mang thai thì càng…
Nghĩ như vậy, trong lòng cảm thấy ấm áp, Trương Tiểu Du ngại ngùng nhỏ giọng nói: “Ừm… Rốt cuộc là uống được không?”
“Mùi vị không tệ” Trần Phong Sinh bình phẩm.
“Vậy để em múc cho anh thêm một bát” Trương Tiểu Du hào hứng cầm bát lên.
Khóe môi Trần Phong Sinh cong lên, nét mặt tràn đầy ý cười, ánh mắt chăm chú nhìn từng muỗng canh đổ vào bát tựa như pháo hoa cháy trong bầu trời đêm, cô làm những điều này chỉ với mục đích đơn giản.
Anh đưa tay tới ôm lấy mặt cô.
Phản chiếu trong con ngươi đen thắm kia là hình bóng cô, giọng nói đây nam tính của Trân Phong Sinh cất lời: “Cá Nhỏ ơi, chờ sinh con xong chúng ta ¡ hôn nhé!”
Tái hôn…
Từ khi anh biết chuyện cô có mang rồi dẫn cô về
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/om-toi-nhe-co-gai-be-nho/2204128/chuong-1602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.