Chương 1635
“Em cứ ăn trước đi” Trân Phong Sinh dặn dò.
“Ừ được rồi” Cô cúi đầu đi lại kéo ghế ra ngồi, hàng mi rủ xuống. Ánh mắt nhẹ liếc qua bóng dáng anh đi ra phòng khác cầm áo khoác trên ghế theo hướng cửa đi ra, bên ngoài truyền đến tiếng mang giày của anh.
Một hồi sau, có tiếng chân bước từ xa lại gần.
Dường như thấy cô có vẻ bưồn rầu, Trần Phong Sinh mang giày quay lại phòng ăn cúi xuống giữ lấy vai cô, đôi môi mỏng nhẹ nhàng đặt lên đuôi mắt cô, giọng trầm ấm dặn dò: “Cũng không hẳn là quá nhiều ca nghiêm trọng, anh đi một chút rồi về ngay thôi. Cá vàng nhỏ, em ngoan ngoãn ở nhà chờ anh nhé!”
“Được, em biết rồi!”
Trần Phong Sinh lại hôn lên đuôi mắt bên kia của cô rồi mới căm chìa khóa xe rời đi Tiếng cửa đóng lại vang lên.
Trương Tiểu Du bưng chén cơm và đũa lên, gắp hai món ăn, chậm rãi nhai rồi nuốt xuống, nghiêng đầu nhìn về phía cửa.
Không biết có phải cô nhạy cảm quá rồi sinh đa nghị, rõ ràng giác quan thứ sáu của người phụ nữ nói với cô rằng cuộc điện thoại lúc nãy không hản là gọi anh đến bệnh viện.
Nắm chặt đôi đũa trong tay, Trương Tiểu Du lâm vào cảnh đấu tranh nội tâm mãnh liệt. Cuối cùng cô quyết định buông bát đũa trong tay xuống, đứng dậy lấy áo khoác vội vã tiến ra cửa Từ trong nhà đi ra, vừa lúc thấy chiếc xe màu đen rời đi.
Trương Tiểu Du đi xuống từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/om-toi-nhe-co-gai-be-nho/2204181/chuong-1635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.