Chương 1722
Một nỗi buồn cực lớn trào ra từ tận đáy lòng, lan rộng vô tận đến khắp cơ thể khiến hô hấp của cô trở nên khó khăn và dồn dập, nhất là khi nghĩ đến ánh mắt từ ái của bà cụ, cô lập tức cảm thấy xót xa.
Cô hé hé miệng, khàn giọng hỏi: “Vậy cầm thú thì sao?”
Lý Lan Hoa có chút không chắc chắn trả lời: “Tôi không nhìn thấy, nhưng có.
người nói nhìn thấy anh ấy vẫn luôn ở trong nhà xác…”
Cúp mắt, cô cảm thấy có thứ gì đó như thể đang mắc kẹt trong cổ họng mình, Trương Tiểu Du hoảng hốt nhìn dòng xe cộ tấp nập trong tầm mắt, cảm xúc đè nén trong lồng ngực sắp nhấn chìm cả người cô.
Bà ngoại…
Tuy biết bà cụ bị bệnh nan y, khi đó lúc bọn họ vừa mới ly hôn thì bà ấy từ.
trong trại an dưỡng trở về bệnh viện lần nữa để tiếp nhận điều trị, tuy biết không thể phẫu thuật nữa, nhưng khi đột nhiên biết được tin tức như thế này vẫn khiến cô không thể nào tiếp nhận được.
Dịch Kỳ Nhiên bên cạnh thấy vẻ mặt cô tái nhợt vội vàng hỏi: “Cá nhỏ, sao vậy?”
Trương Tiểu Du xoay đâu một cách cứng đờ nhìn anh ta: “Kỳ Nhiên, xin lỗi, em có việc gấp phải đi bệnh viện một chuyện, có thể hôm nay em không thể đến nhà với anh được, làm phiền anh khi trở về xin lỗi chú dì giúp em!”
“Được, không sao!” Dịch Kỳ Nhiên gật đầu, tuy không nghe được nội dung cuộc trò chuyện của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/om-toi-nhe-co-gai-be-nho/2204336/chuong-1722.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.