Chương 2129
“Không đi đâu.”
“Tại sao? Tối thì cậu bận gì chứ?”
“Mình muốn đi hẹn hò!”
Thẩm Quân Sơn im lặng, giơ tay tát vào miệng mình. Cho chừa cái tật hỏi này!
Bảy giờ bốn mươi, mọi người lần nữa tập trung. So với tập huấn ban ngày, buổi tối liền dễ hơn rất nhiều. Các nữ sinh viên đều gội đầu sẵn cả, trong không khí vấn vương hương dầu gội thơm ngát thuần khiết.
Lý Lan Hoa cũng gội đầu sạch sẽ nhưng không phải giống những sinh viên khác đuôi tóc lay động không ngừng mà tóc cô lại xa ra thành từng sợi mềm mại. Thời điềm đi ngang qua người đàn ông cao lớn kia, đối phương làm như lơ đãng va nhẹ, sau đó khẽ khàng ôm cô vào lòng, trong tích tắc liền buông ra.
Hơn mười phút sau, hết thảy đều tập trung đầy đủ. Sinh viên dùng mũ lót, ngồi bệt xuống đất, các huấn luyện viên cũng hệt như vậy. Trong đám người, Lý Lan Hoa nhìn thấy Trần Văn Sáng chậm rãi bước đến ngồi ở giữa, bên trong lộ ra một món đồ giữ ấm màu hồng. Ban nấy là cô đã lén lút đưa cho anh.
Đêm nay là buổi nói chuyện của Trần Văn Sáng. Bên trong bình giữ ấm là nước táo đỏ, bởi cô lo lắng anh sẽ vì nói nhiều mà cổ họng trở nên khô rát.
Buổi nói chuyện nhanh chóng bắt đầu, không giống với hôm qua huấn luyện viên thao thao bất tuyệt mà ngược lại Trần Văn Sáng nói vô cùng ngắn gọn, †âầm năm đến sáu phút là cùng.
Mọi người ngồi xung quanh,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/om-toi-nhe-co-gai-be-nho/2205305/chuong-2129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.