Kỳ Hách Diễn không còn cười nổi nữa, khóe miệng giật giật: "Bởi vì..." "Vì tôi thích em, tôi muốn ngủ cùng em." Bộ não alpha vận hành nhanh chóng: "Em nghĩ xem, mua thêm một cái giường là tốn thêm tiền, số tiền đó có thể mua được thứ khác." Bạch Khởi nằm trong lòng Kỳ Hách Diễn, như thể không hiểu ý anh, tiếp tục nói: "Anh có thể rời đi, tôi còn tiết kiệm được cả tiền cơm." Kỳ Hách Diễn: "..." Alpha cúi đầu nhìn kỹ để xác nhận xem có phải Bạch Khởi đang đùa mình không, thấy trong mắt omega ánh lên tia cười, anh mới chậm rãi nhận ra mình bị trêu rồi! Bạch Khởi hư hỏng rồi. "Em lừa tôi." Kỳ Hách Diễn làm ra vẻ đau lòng, đặt tay lên ngực, "Tôi đau tim quá." Bạch Khởi mặt lạnh tanh: "Tôi không mắc lừa đâu, tôi muốn ngủ rồi." "Không nói chuyện nữa sao?" Omega không trả lời, chỉ nhắm mắt lại tìm giấc ngủ, alpha cũng không giận, anh nhẹ giọng nói: "Ngủ ngon." "Hẹn gặp lại ngày mai." Kỳ Hách Diễn không có chút phòng bị nào với Bạch Khởi, rất nhanh đã ngủ say, hoàn toàn không nhận ra omega trong vòng tay đã mở mắt, Bạch Khởi gối đầu lên cánh tay của Kỳ Hách Diễn, nhìn anh trong tư thế gần gũi như thế này. "Kỳ Hách Diễn, anh có rời bỏ tôi không?" Bạch Khởi không có cha mẹ, không có bạn bè, cậu rất cô đơn. Kỳ Hách Diễn đột ngột bước vào cuộc đời cậu, lại còn muốn chiếm một chỗ trong tim cậu, điều đó thật quá bá đạo, nhưng cậu lại không thấy ghét. Có lẽ omega đang "bệnh", cậu cần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/omega-ga-vao-nha-quyen-quy/2916852/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.