Các cậu đọc tên chương là hiểu rồi đấy:>>>>
1
Từng phút từng giây trôi qua nhưng nhiệt độ trên mặt Lạc Uẩn lại không giảm bớt.
Phong Dã tuy ôm cậu nhưng không có lộn xộn, hai cánh tay thon dài ôm trọn nửa người trên của Lạc Uẩn, cực kỳ ỷ lại mà dựa vào cậu.
Nhìn thì như là một khung cảnh ấm áp yên bình, thật ra thì sóng gió ác liệt nguy hiểm.
Dù sao cảm giác tồn tại của chỗ nào đó của Phong Dã không hề thấp.
Ngược lại còn rất mãnh liệt.
Lạc Uẩn xấu hổ đến mức chóp mũi sắp vùi hẳn vào quyển sách, cậu hơi gập người, mặt đỏ bừng giống như con tôm bóc vỏ đã được luộc chín mềm nhừ.
Là kiểu chỉ mở miệng cần cắn nhẹ một cái là có thể ăn sạch, nếm được phần thịt trắng thơm ngon bên trong.
Con ngươi của Phong Dã tối dần đi, vài sợi tóc nhỏ cọ và tuyến thể mềm mại của Lạc Uẩn.
Chất dẫn dụ tỏa ra từ cơ thể càng nồng ngày càng nồng, nhanh chóng lấp đầy căn phòng. Bọn nó tựa như có ý thức vậy, dần dần nhiễm vào thanh niên trong cái ôm, từng tấc từng tấc không dành để lối thoát nào khiến Lạc Uẩn dính đầy hương vị của mình.
Không khí mờ ám khởi động.
Thần kinh Lạc Uẩn căng chặt vì cậu nhận ra một chuyện còn đáng sợ hơn nữa.
Giống như trong mơ, cậu dần cảm thấy có cảm giác, may mà cậu ngồi phía trước, đưa lưng về phía Phong Dã nên mới không lộ ra nơi bất thường.
Cứ thế, Lạc Uẩn đỏ mặt khép chân lại, ánh mắt nhìn loạn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/omega-han-thich-biet-thuat-doc-tam/1515781/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.