“Thu Thu?!”
Ba người cùng gọi tên Tước Thu, trong đó có Hứa Phong là chu đáo nhất, thấy Tước Thu yếu ớt mỏi mệt là cậu ta vội chạy lên đỡ.
“Thu Thu, cậu không sao chứ?” Ánh mắt Hứa Phong chứa đầy sự quan tâm.
“Không sao, tiêu hao nhiều tinh thần lực quá thôi, nghỉ ngơi chút là ổn.” Tước Thu đáp.
Cả đám nghe vậy mới yên tâm thở phào.
Bạch Thiên Tinh cũng nhận ra mọi chuyện không như mình tưởng tượng, có điều cậu ta vẫn nhíu mày bất mãn: “Mới mấy ngày không gặp mà cậu đã biến thành bộ dạng này rồi? Còn nói tự nguyện nữa, chắc chắn là bị đám Alpha mặt trơ trán bóng này lừa gạt.”
Tước Thu được Hứa Phong dìu đến ghế sofa, còn chưa kịp nói thì Đường Bất Điền đã giành trước.
“Chẳng phải cậu ấy đang ở trước mặt cậu ư? Cậu cũng thấy rồi đấy, còn ráng ăn nói lung tung nữa.”
Bạch Thiên Tinh chống nạnh, cất giọng khinh thường: “Ai biết các cậu đã cho nhóc Omega ăn bùa mê thuốc lú gì, chắc chắn bị tẩy não rồi.”
Thấy bọn họ có xu hướng cãi lộn, Tước Thu bất đắc dĩ cắt ngang: “Chẳng phải tôi vẫn nguyên vẹn ngồi đây sao? Mọi người đừng cãi nhau nữa.”
Đường Bất Điền rất nghe lời Tước Thu, nghe cậu nói không được làm ồn thì cậu ta vội im lặng ngồi xuống cạnh cậu.
Bạch Thiên Tinh tặng cho Đường Bất Điền cú lườm sắc lẻm sau lưng, quay sang nói với Tước Thu bằng vẻ mặt hiền hoà: “Bọn họ toàn buông lời dối trá, tôi muốn nghe chính miệng cậu nói cơ.”
Tước Thu nghe là biết cậu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/omega-hoa-hong-duy-nhat-cua-vu-tru/184414/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.