Trong lòng kích động vạn phần, bây giờ nàng đối với Thẩm Thất gia mà nói không chỉ là một người phụ nữ có thể có có thể không, hắn thể hiện ra sự tín nhiệm nàng! Mặc dù Đinh Chí còn đang đi theo nàng.
Sự nhận thức này làm lòng Tạ Nguyễn Ngọc nhảy nhót, tự giác muốn đi nấu cà phê, bây giờ nàng học thông minh cũng không sợ phiền toái, mỗi lần đều nấu đủ một ly, sợ chính mình bị bắt uống hương vị chua đắng kia.
Thẩm Thất gia nhìn thấy nàng đứng ở bên cạnh an tĩnh xay cà mê, lỗ tai lại giương lên rất cao, bộ dáng cảm thấy rất hứng thú.
"Thuộc hạ đã phái người đi tra xét, người nọ tên Tôn Vân Trình, mở một quán thuốc lá trong ngõ nhỏ ở phía tây bắc của thành, cũng bán chút cao nha phiến (cao ma túy) linh tinh, ngày thường cũng là khách quen của sòng bạc.
" Người này vẫn là do Đinh An tìm hiểu sờ đến tận nguồn gốc: "Ông ta liên hệ rất nhiều với người của Lâm Đạo Doãn nhưng đến tột cùng có phải người của Phùng Huân hay không…""Nói trọng điểm.
" Thẩm Thất gia đánh gãy lời của Đinh An cũng đánh gãy Tạ Nguyễn Ngọc chăm chú lắng nghe.
Đây chẳng lẽ không phải trọng điểm sao? Động tác dưới tay của Tạ Nguyễn Ngọc hơi giật mình, ngẩng đầu nghi ngờ nhìn Thẩm Thất gia.
Lúc này hắn đã thu ý cười, ánh mặt trời chiếu vào trên khuôn mặt của hắn, lạnh và ấm kết hợp, có chút đẹp quá mức.
"Ông ta có bốn con trai hai con gái, ba di thái, trong đó Nhị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/on-huong-nhuyen-ngoc/499007/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.