Diệp Phi không chỉ rửa rau, nàng còn cầm lấy dao chuẩn bị cắt.
Không khoa trương khi nói đây là lần đầu tiên trong đời nàng vào bếp rửa rau, khi tiểu học mẹ nàng ở bên nàng, nàng không phải làm việc gì, sau đó gia đình nàng giàu có, mẹ nàng trở thành người vợ toàn thời gian, trong nhà còn thuê cô dọn dẹp, nàng hiển nhiên càng không cần làm việc nhà.
Vì vậy nàng cầm một con dao làm bếp, so bên trái tính bên phải, sau đó gom rau lại, vụng về cắt một cái.
Coi như thỏa mãn, Diệp Phi gom rau vừa tuột mất trở lại, lại cắt một cái.
Dường như thuần thục hơn, Diệp Phi nắm bắt mọi thứ rất thuận lợi, nàng tăng tốc cắt thêm mấy cái, bỗng không để ý, con dao thiếu chút nữa cắt trúng ngón tay.
"Diệp Phi."
Diệp Phi hút một ngụm khí lạnh, đồng thời nghe Tả Lộ Dư gọi nàng ở sau lưng.
Diệp Phi quay đầu lại, chẳng biết Tả Lộ Dư đã đứng ở sau nàng từ khi nào.
"Em cẩn thận tí, cắt từ từ, đừng vội."
Diệp Phi ừm một tiếng, ngoan ngoãn chậm rãi mà cắt.
Nàng làm việc, Tả Lộ Dư đứng phía sau dõi theo, thấy nàng rửa sạch cọng tỏi non, lại lấy thịt ra, đang định dùng cách cắt cọng tỏi để cắt thịt, lúc này Tả Lộ Dư mới bước lên.
"Đưa chị đi, thịt khó cắt."
Diệp Phi không miễn cưỡng, đặt con dao lên cái thớt gỗ.
Tả Lộ Dư cầm lấy dao cúi đầu cắt.
So sánh với nhau, tay nghề của Diệp Phi rất ngượng ngùng, so với kỹ năng sống của học sinh tiểu học
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/on-luong/2364724/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.