Kẹt xe, xe bị đình trệ không lưu thông được.
"Tít tít tít tít....." Âm thanh thay nhau vang lên.
Thẩm Quyến cũng bị chặn đường về nhà, anh dựa lưng vào ghế, bàn tay cầm vô lăng gõ nhẹ vài cái.
"Này anh, sao kẹt xe vậy?"
"Không biết nữa, nghe nói đằng trước có tai nạn, tông vào đuôi xe, tình trạng rất thê thảm."
Đại khái là do bệnh nghề nghiệp nên lúc Thẩm Quyến nghe được mấy chữ "tai nạn xe", ngón tay đang gõ dừng hẳn lại, anh đưa tay cởi dây an toàn, ra ghế sau cầm hộp cấp cứu, mở cửa xe mặc kệ màn mưa chạy đi.
"Người này bị sao vậy?"
"Hình như là bác sĩ, tay anh ta đang xách hộp cứu thương kìa."
"Ai, người bị tai nạn may mắn nhỉ, vừa lúc gặp được bác sĩ."
Lúc Thẩm Quyến đi qua thì thấy hai chiếc xe nằm sát nhau, trong đó có một chiếc đuôi bị đụng nát, anh đi tới chiếc xe bị đụng trước, khi nhìn rõ người ngồi thì con ngươi co rút.
Thẩm Quyến kiểm tra sơ, không bị thương nghiêm trọng lắm, đập đầu hôn mê bất tỉnh, thấm rượu cồn khử hết độc rồi dùng băng vải quấn lại.
Trong hỗn độn, Tô Dạng Nhiên mơ hồ cảm thấy trán hơi đau, từ từ có tiềm thức, hình như cô nhìn thấy Thẩm Quyến, Tô Dạng Nhiên nháy mắt, cho là mình bị ảo giác, nhưng mở mắt ra lại vẫn là bóng hình anh, cô theo bản năng kêu: "Thẩm Quyến..."
Anh đến gần, "Sao rồi, đầu còn đau không?"
"Không đau lắm." Tô Dạng Nhiên nhỏ giọng nói.
Người đàn ông trung niên đâm vào xe cô thấy Tô Dạng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/on-nhu-muoi-dam/555579/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.