Hạ Thanh Khê ngồi ở phòng làm việc, những ngón tay gõ gõ lên chiếc bàn gỗ, môi mỏng khẽ cười, cô nhìn vào chiếc nhẫn đeo trên tay, hôm nay là kỷ niệm 3 năm ngày cô và Cố Yên Chi kết hôn.
Kim ngắn của đồng hồ vừa điểm đến số năm, Hạ Thanh Khê đứng bật dậy mang theo túi xách rời khỏi văn phòng.
Cô lái xe đến một cửa hàng hoa, mua một bó hoa hướng dương rực rỡ.
Cố Yên Chi năm nay đã được bầu làm phó khoa văn học, công việc của nàng bận rộn hơn trước rất nhiều.
Hơn 5 giờ, Cố Yên Chi vừa dạy xong tiết học, nàng vội vàng rời khỏi, dưới khuôn viên trường là chiếc xe BMW đen bóng loáng, Hạ Thanh Khê cả người mặc đồ công sở, trong tay đang ôm một bó hoa hướng dương to nhìn về phía nàng.
Hoa hướng dương, biểu tượng của một tình yêu thầm lặng, lòng chân thành, sự chung thủy còn là biểu trưng cho niềm tin, hy vọng và luôn hướng về tương lai.
Cố Yên Chi mỉm cười đi đến nhận lấy bó hoa rực rỡ từ tay Hạ Thanh Khê.
_ Cố lão sư, kỷ niệm ngày cưới, năm sau và nhiều năm sau nữa chúng ta vẫn luôn vui vẻ như thế này.
Giọng nói dịu dàng và ám áp của Hạ Thanh Khê làm nàng bật cười, Cố Yên Chi đưa hoa lên mũi ngửi lấy, Hạ Thanh Khê lấy lại bó hoa, cô nhíu mày.
_ Cậu bị dị ứng với phấn hoa, đặc biệt là mấy thứ hoa to như này có rất nhiều phấn, không được ngửi.
_ Biết tôi dị ứng phấn hoa nhưng cậu vẫn mua?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/on-nhu-nhu-ha/1007347/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.