Để phòng bị các bộ tộc Mông Cổ xâm chiếm, đến năm Vĩnh Lạc thứ ba đời nhà Minh, Mã thị Liêu Đông mới chính thức được khai trương, tiến hành khai thông việc lưu chuyển hàng hóa nơi biên giới, cung cấp các vật dụng thiết yếu trong cuộc sống hàng ngày cho các bộ tộc Mông cổ nơi quan ngoại, đồng thời, cũng được các bộ tộc Mông cổ cung cấp các loại ngựa tốt, nhân sâm, da thú và các loại đặc sản nơi biên tái cho Trung Nguyên.
Cho nên Mã thị này không chỉ là nơi giao dịch mua bán ngựa, mà còn là một cái chợ để trao đổi thương phẩm. Chợ này quy mô càng khổng lồ hơn so với chợ ở Trung Nguyên, rất có nhiều người đến xem.
Lâu Thấm Du xem đến hoa cả mắt, ngây cả người.
Không nói chi mình nàng, ngay cả mấy người kia...ba tỷ muội còn lại của nàng ở nhà, hay tìm lý do để xuất môn, nhưng cũng chưa từng chạy đến Mã thị ở phương bắc xa xôi như thế này, vì thế bọn họ cũng chưa từng nhắc tới, cho nên nàng đối với Mã thị này thật không có khái niệm gì cả, bởi vậy phải tranh thủ một chút, xem người ta buôn bán tấp nập, lừa ngựa dập dìu, ồn ào rầm rộ, tưởng không thể dời mắt ra được, sau đó nàng liền quên mất hình tượng, không ngừng chạy tới chạy lui theo sau phu quân, chạy bên phải một chút, bên trái một chút...
"Xem, xem, cho tới bây giờ ta chưa từng thấy qua cái loại da như thế này nha!"
Xộc vào hàng bên trái...
"Đó là cái gì vậy? Đó là cái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/on-nhu-no-tuong-cong/284949/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.