Editor: Devil
Sau khi Tạ Trí khỏi ốm, thái độ anh đối với Chu Bùi Cảnh cũng thay đổi dần tốt hơn.
Ví dụ như lúc anh bảo Chu Bùi Cảnh giữa trưa về kí túc chép bài tập ngữ văn giúp anh thì giọng điệu từ “ Giữa trưa trở về chép bài cho tôi, sai một chữ tôi sẽ khiến cậu ba năm không viết được chữ.” Biến thành “ Nhóc con, giữa trưa nhớ về đấy, tôi có chuẩn bị quà cho cậu.”
“ Tạ Trí là người tốt chỗ nào chứ…..” Trong lúc Lâm Trác Quân và Hạ Phỉ Phỉ lần nữa cố ý nói chuyện về Tạ Trí trước mặt Chu Bùi Cảnh, vốn định khiến cậu cùng thảo luận đề tài này với mình thì Chu Bùi Cảnh rốt cuộc không chịu nổi đành nói câu đó.
Bởi vì cậu vừa nhận được tin nhắn của Tạ Trí: [ Tối nay mang bánh bơ kem về.]
Chu Bùi Cảnh hỏi anh: [ Ngày mai không được sao?]
Không bao lâu, Tạ Trí trả lời: [ Chẳng lẽ ngày mai cậu mới ăn cơm chắc?]
Chu Bùi Cảnh khẽ nhập tin trên điện thoại: [ Tôi tình nguyện ngày mai mới ăn cơm, hôm nay không mua bánh kem được chứ?] Rồi lại xóa từng câu từng chữ đi, nhập lại [ Để tôi thử đi xem.]
“ Đàn anh Tạ chỗ nào không tốt chứ, cậu không được bôi nhọ anh ấy!” Lâm Trác Quân vốn là fan não tàn của Tạ Trí lập tức đứng ra bảo vệ thần tượng.
“ Tạ Trí có phải hơi nóng tính không?” Trong lòng Lục Phong vẫn còn sợ hãi, hỏi Chu Bùi Cảnh “ Lần trước làm mình sợ muốn chết.”
Sao có thể chỉ hơi nóng tính chứ….Chu Bùi Cảnh không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/on-nhu-nuoi-duong/9608/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.