1.
Sáng nay, Phó Chinh Diễn đã sớm dẫn binh xuất chinh, quyết tâm đánh một trận đoạt lại tòa thành bị Đại Đột chiếm lĩnh suốt năm năm qua.
Nhưng chỉ chưa đầy một canh giờ sau, ta đã nghe thấy tiếng trống thu binh vang lên.
Chuyện này không bình thường.
Ta nhíu mày, thu lại trường thương trong tay.
Sau khi chỉnh trang xong, đổi sang một bộ y phục cưỡi ngựa, ta lập tức rời trướng đi về phía đại doanh.
Vừa lúc bắt gặp sắc mặt Phó Chinh Diễn u ám, dẫn theo một nhóm tướng lĩnh vội vàng tiến vào nghị sự đường.
Thành thân đã hai năm, ta chưa từng thấy hắn mất mặt đến vậy, ta không tự chủ bước nhanh hơn vài bước.
Tới khi nhận ra mình không nên tùy tiện theo sau, định xoay người trở về thì giọng gầm giận dữ của hắn vang lên từ trong nghị sự đường.
"Vậy Chiêu Ninh phải làm sao? Ba năm trước, nàng đã hy sinh bản thân hòa thân để đổi lấy hòa bình giữa hai nước. Nay lại phải tiếp tục lấy mạng mình để dẹp loạn chiến sự ư?"
Chiêu Ninh?
Bước chân ta theo phản xạ khựng lại.
Đây là lần thứ hai ta nghe cái tên này từ miệng Phó Chinh Diễn.
Ba tháng trước, thành Bình Khê có dấu hiệu biến động, hắn định cải trang dẫn theo một nhóm tinh binh đi thám thính.
Ta muốn đi cùng, nhưng còn chưa kịp mở lời đã bị hắn cười khẽ ngắt ngang.
Hắn ôm ta vào lòng, khẽ thở dài: "Ta còn chưa đi, nương tử đã bắt đầu nhớ ta rồi sao?"
Thành thân hai năm, ta vẫn chưa quen nổi độ mặt dày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/on-sau-nghia-nang-chang-tu-ma-tra/2699869/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.