Lục Trần thấy Tả Thanh Thành đang nhìn mình cười, lông mày nhếch nhếch lên,
đi qua đó.
"Tả thiếu gia, anh chẳng phúc hậu gì cả, bắt nạt một người hiền lành như tôi thế
này." Lục Trần lại gần siêu xe bên cạnh Tả Thanh Thành, tay đặt ở trêи cửa sổ xe, nói.
Anh rất bình tĩnh nhẹ nhàng, trông không giống một người đang bị bắt nạt thật,
mà giống như là lời nói đùa giữa hai người bạn tốt với nhau.
Tả Thanh Thành ngẩn ra, hắn chính là một trong tứ đại công tử của Du Châu,
tuy rằng tên tuổi không vang dội như Trần Chí Long, nhưng lại hơn Trương Đạo Nhân rất nhiều.
Hắn từng bắt nạt không ít người, nhưng mà ai mặt ngoài cũng đều giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.
Sống trong giang hồ, không phải anh đâm tôi một nhát, thì tôi lại đâm anh một nhát sao?
Bắt nạt thì cũng bắt nạt rồi, muốn nghĩ cách trả đũa, nhưng không trả đũa được, thì đành miễn cưỡng quên đi chứ sao.
Lục Trần lại có thể đường đường chính chính nói toạc ra như vậy, làm Tả Thanh
Thành có chút mơ màng. Khiến cho hắn có muốn phủ nhận, cũng không thể phủ
nhận được.
"Anh thật thông minh, vậy mà lại đoán được là tôi ngấm ngầm giở trò với anh."
Tả Thanh Thành nhún vai, đằng nào Lục Trần cũng đã phát hiện ra việc hắn
nhằm vào siêu thị của Lục Trần, nên thẳng thắn thừa nhận luôn.
Đây là sự tự tin của tứ đại công tử.
"Tả thiếu gia, anh như vậy là hơi vô lý đấy, anh xem, hai người chúng ta hình
như chưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-bo-bim-sua-sieu-cap/1838822/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.