“Vợ tôi muốn đánh cược với anh, tôi chỉ muốn hỏi anh có cược không?”
Ánh mắt Long Thiên Tiếu lạnh lùng nói.
Long Thiên Tiếu vừa đứng ra, giọng nói của những người có mặt ở đây đều nhỏ lại. Thằng rác rưởi này không phải là thằng vô dụng như trước nữa, bây giờ đã thành thằng điên rồi, nghĩ lại cảnh tượng hôm qua, trong lòng họ đều run rẩy.
“Cược… Cược cái gì. Đây là chuyện giữa tôi và Cố Tuyết Cầm, liên quan gì đến anh?”
Cố Hiểu Huy nghe thấy thế thì trên trán toát mồ hôi, thậm chí, vì sợ hãi mà toàn thân còn run lên cầm cập.
“Cố Hiểu Huy, anh đã nói hợp đồng trong tay tôi là giả, anh có dám cược với tôi? Cược xem hợp đồng này là thật hay giả! Nếu anh vẫn là thằng đàn ông, thì nên có trách nhiệm với lời nói và việc làm của mình. Không phải anh luôn cho rằng mình là hi vọng cho tương lai của nhà họ Cố sao? Nếu ngay cả câu nhất ngôn cửu đỉnh còn không làm được thì anh có thể đem đến hi vọng gì cho nhà họ Cố? Tôi thấy là tuyệt vọng thì đúng hơn đấy?”
Cố Tuyết Cầm nhắc lại yêu cầu của mình, trong tay vẫn nắm chặt tập hợp đồng như trước. Trong lời nói của Cố Tuyết Cầm,
“Thế nào? Anh không dám. Nếu anh không dám thì anh phải xin lỗi tôi vì vừa rồi đã ăn nói bừa bãi trước mặt tôi”, từng câu từng chữ xuyên thẳng vào tim, ép Cố Hiểu Huy phải đánh cược với cô…
Cố Tuyết Cầm lại hỏi.
“Bà cụ, tôi thấy yêu cầu của vợ tôi đưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-bo-chien-than/1210455/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.