Nhìn khuôn mặt mỉm cười của Hạng Tư Thành, đôi chân của tên cầm đầu mềm oặt đi, gã nào dám nhận cơ chứ!
Gã dám khẳng định rằng, chỉ cần gã cầm lấy cán mã tấu, những tia hồng ngoại đang nhắm vào gã sẽ bắn gã tan xác.
"Sao thế? Một cánh tay vẫn chưa đủ à? Hay là cho mày cả hai cái nhé?"
Phịch!
Tên cầm đầu ngã bịch xuống đất, trên khuôn mặt tái nhợt hiện lên biểu cảm khó coi hơn cả khóc: "Anh à, hiểu lầm, tất cả chỉ là hiểu lầm thôi!"
"Vậy sao?"
Hạng Tư Thành nghiêng đầu nhìn gã, vẻ mặt như cười như không: "Nhưng sao tao lại cảm thấy chuyện này không phải hiểu lầm nhỉ?"
"Mày muốn lấy cánh tay tao, tao cho mày, nhưng mày lại không lấy nữa!"
"Bây giờ tao đang hoài nghi là mày giỡn mặt với tao..."
Bốp!
Tên cầm đầu tự tát mình một cái thật mạnh, mếu máo nói: "Anh à, thằng em này có mắt không tròng nên mới xúc phạm đến anh, xin anh hãy nể tình em là loại không ra gì, thả em như thả chó đi!"
Giờ phút này, gã đâu rảnh để ý tới tôn nghiêm này kia, giữ được mạng trong tình cảnh này là phải thắp hương cám ơn tổ tiên phù hộ ấy chứ.
"Ha ha..."
Ánh mắt của Hạng Tư Thành lóe lên: "Vậy thì chuyện này không thể cho qua thế được..."
Tên cầm đầu cắn răng một cái: "Anh à, chỉ cần anh tha cho cái mạng chó này của em, anh bảo em làm chuyện gì thì em sẽ làm chuyện đó!"
"Thế à...", Hạng Tư Thành mỉm cười, anh liếc nhìn mấy chục thằng đàn em
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-bo-thieu-soai/456451/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.