Hạng Thiếu Quân thấy Lý Hồng Địa cung kính mời Hạng Tư Thành đến văn phòng, và sắp xếp thủ hạ đổi một bộ trang phục phù hợp với mình, ánh mắt Hạng Thiếu Quân hiện lên vẻ ngạc nhiên, do dự một lúc, nói: “Tư Thành à, mấy năm nay chắc chắn em đã trải qua không ít chuyện phải không?”
Hạng Tư Thành cười nhạt: “Nhà họ Hạng bỏ con, nhưng chung quy vẫn là con cháu của Bá Vương, đương nhiên không thể làm rớt huyết mạch này!”
Hạng Thiếu Quân cười mãn nguyện, anh ta là người có quan niệm rất nặng về dòng tộc, anh ta không cần biết bây giờ Hạng Tư Thành đạt đến độ cao nào, chỉ biết rằng, người em trai này của mình vẫn coi bản thân là người nhà họ Hạng, vậy là đủ rồi!
“Lý Hồng Địa!”
“Có thuộc hạ!”
Lý Hồng Địa vội vàng cung kính cúi người.
“Nói một chút thực lực hiện tại của nhà họ Hạng đi!”
“Vâng, thưa thiếu soái!”
Lý Hồng Địa suy nghĩ, nói: “Thế lực của nhà họ Hạng ở thành phố Hạng Vương có thể hình dùng bằng câu một tay che bầu trời!”
“Gần như tám phần tài nguyên trong thành phố đều do nhà họ Hạng trực tiếp nắm giữ hoặc gián tiếp quản lý.
”
“Ông cụ nhà họ Hạng mười hai năm không ra ngoài, bây giờ cả nhà họ Hạng đều do phu nhân của ông ấy, Thẩm Tuyết Liên nắm quyền!”
“Bốn người con của ông cụ, ông cả nhà hạ Hạng mất tích nhiều năm trước, vẫn chưa quay về, ông hai nhà họ Hạng nắm quyền quản lý tất cả tài chính của nhà họ Hạng, ông Ba nhà họ Hạng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-bo-thieu-soai/456488/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.